(ND) Tepui – “ngôi nhà của các vị thần” ở Nam Mỹ
Tepui (hoặc Tepuy) là từ để chỉ những ngọn núi có đỉnh bằng phẳng hay còn được gọi núi mặt bàn ở cao nguyên Guayana – Nam Mỹ, đặc biệt có nhiều ở Venezuela. Trong ngôn ngữ của người da đỏ Pemon – dân bản địa sống trong vùng Gran Sabana, Venezuala thì Tepui có nghĩa là “Nhà của các vị thần”. Tepui được cho rằng là những phần sót lại của một cao nguyên đá sa thạch lớn đã từng bao phủ lớp đá granit hỗn độn giữa biên giới phía Bắc của lưu vực sông Amazon và Orinoco trong thời kỳ tiền Cambri. Đó là những lớp đá trầm tích chứa chủ yếu loại khoáng chất fenspat phổ biến ở lớp vỏ Trái đất và thạch anh đa sắc. Vượt lên cao chót vót giữa khu rừng già, các Tepui quanh năm mây phủ, có dốc thẳng đứng tuyệt đối, với độ cao trung bình 1.000 mét cách mặt đất. Có khoảng 115 bàn mây Tepui cao nhất tập trung ở khu vực Gran Sabana, phía Tây Nam Venezuela. Tepui cao nhất ở đây cách mặt đất 3.000m. Các vách núi gần như dựng đứng và rừng nhiệt đới dày đặc khiến cho tepuis khó có thể tiếp cận bằng cách đi bộ. Độ cao cũng khiến cho khí hậu tại đây thường mát mẻ, ẩm ướt và là nhân tố chính khiến các loài động và thực vật trở nên rất khác biệt so với bất cứ nơi nào trên thế giới. Mặc dù nhìn qua các Tepui có vẻ cằn cỗi, nhưng những thảm rừng rậm trên đỉnh của chúng lại tràn đầy sức sống.