Truyện “Chuyện con bò vàng”: ò đang kéo cày cho Người. Nó tự thấy, không ai khổ bằng mình. Này nhé, buổi sáng rét như cắt thịt, cắt da, đang nằm trong chuồng đầy rơm, ấm như thế, Người cũng cứ lôi nó dậy. Bò chỉ chần chứ một chốc là bị roi của Người quất vào mông. Người bắt Bò phải ra đồng kéo cày, làm ruộng. Nào đã hết đâu, cày gần trưa, bụng đói, sức đã mệt, Bò muốn nghỉ, Người cũng không cho, bắt Bò phải đi hết mấy đường cày nữa, cho hết đám ruộng. Bò không biết làm cách nào, có lúc định đánh bài lỳ, đứng thở hồng hộc. Lập tức, Bò bị Người đánh cho một trận túi bụi.
Bò nghĩ thân phận mình tủi quá. Một hôm đang trưa, nhân lúc Người ngồi nghỉ, hút thuốc lào phả khói mơ màng, Bò đủng đỉnh đi lại, phe phẩy cái đuôi lấy bình tĩnh, nói với Người:
– Người ơi! Tôi làm việc với Người lâu rồi, chưa được nghỉ ngày nào. Mà tôi thấy đời của tôi khổ quá, bị đánh liên tục, cứ thế này không biết bao giờ tôi mới được sướng? Lắng nghe truyện tại đây: https://tinyurl.com/ycxjt5jp